ThoVan - DienHong

Go to content
THƠ VĂN DIÊN HỒNG
Thơ Văn Diên Hồng là mục đóng góp thơ văn của các thành viên Hội Diên Hồng. Hội Diên Hồng được may mắn để có những nhà thơ như Uyên Thúy Lâm và Bác Sĩ Vũ Linh Huy cũng như những thành viên yêu thơ và hay làm thơ...Cám ơn sự đóng góp bài vở của những thành viên này và mong mọi người có dịp thưởng thức
UYÊN THÚY LÂM
Một số bài thơ trong tập thơ TRĂNG NƯỚC BẾN BỜ XƯA của nhà thơ Uyên Thúy Lâm. Xin mời quý vị thưởng thức
ĐOÀN QUÂN ĐI

Mùa Thu đã hoe vàng theo sợi nắng
Hoa cúc nở thờ ơ triền suối vắng.
Mắt ai hoài xao động bóng quân di
Chiến địa hoang tàn ghi dấu phân ly.
   
Đường hành quân sục sôi miền nắng cháy
Ta biết em ngóng chờ tin chưa lại.
Đồng đội còn bên chiến lũy hào sâu
Nên đôi ta vẫn cách bến giang đầu!
 
Ầm ào vọng phía trường sơn vách núi
Đoàn quân đi chập chùng làn mưa bụi.
Vẳng thôn xa nghe tiếng mẹ ru hời
Ngủ ngoan con, cha về lúc yên vui.
 
Trong gió lộng vang vó câu chiến mã
Nắng cháy da hay mưa rừng tơi tả.
Tận hiến thân này cho đến tàn hơi
Đâu thể buông gươm súng ngủ bên trời!
 
Tháng năm qua tóc pha màu sương tuyết
Từng lớp người viết sử xanh hùng liệt.
Tổ Quốc trường tồn qua Đinh Lý Trần Lê
Thì em ơi! Em cố đợi ta về.


 Chùm thơ Xướng - Hoạ
    ĐỜI VƯƠNG THUÝ KIỀU


Bài thơ Xướng

Giai nhân vườn Thuý sớm tình vương
Đa cảm đa sầu lắm sở trường.
Giọt lệ hồng nhan nhiều khổ ải
Khúc đàn bạc mệnh quá thê lương!
Tấm thân trôi giạt như bèo bọt
Phận liễu phiêu linh khắp bốn phương.
Bảy nổi ba chìm đầy bão tố
Cuộc đời bầm giập nghĩ mà thương.
     
SÔNG HỒ

KIM KIỀU TRONG VƯỜN THUÝ



Bài thơ họa

Vườn Thuý bên nhau tình vấn vương
Đôi lòng xao xuyến giữa đêm trường.
Khuê trung Kiều nguyện gìn son sắt
Gió cát Kim thề giữ thiện lương.
Đứa bán tơ kia đừng giở giói
Đoá Quỳnh hoa nọ chẳng tha phương.
Quạt, trâm đành gửi Vân thay chị
Trả nghĩa ân chàng trọn kiếp thương.

Hai Mốt Mùa Xuân

 
Hai mốt mùa xuân chớm ước mơ,
Lòng nghe xao động những chiều thơ.
Bâng khuâng lối ngõ vườn trăng mộng,
Em ở đâu trong ý đợi chờ?

Hai mốt mùa xuân mới biết tình,
Là lúc đêm dài ta lặng thinh.
Trầm tư để gửi hồn theo mộng
Để nhớ triền miên một bóng hình!

Hai mốt mùa xuân vừa biết sầu,
Trắng đêm mơ ước trắng đêm sâu.
Nửa khuya trăng sáng ngoài song cửa,
Se sắt hồn đơn lạc bến nào?

Hai mốt mùa xuân vừa biết yêu,
Môi em hồng thắm dáng yêu kiều.
Long lanh ánh mắt lòng dâng sóng,
Em ngự hồn tôi nét mỹ miều.

Hai mốt mùa xuân đâu thể quên,
Mây tan trăng lạnh sương rơi thềm.
Tình theo cánh gió không gian rộng.
Mê đắm lòng tôi mãi dáng em…



RỪNG CHIỀU
(Để nhớ một chiều trên cao nguyên Lang Biang)
   

Chiều xuống núi đồi cây đổ bóng
Rừng xưa trăng ngủ dáng mong chờ.
Đường xưa đâu lối về thôn cũ
Thắm lạnh lòng đơn một bóng mờ.
 
Bên suối năm nào vào tiết xuân
Có người thiếu nữ tựa hoa rừng.
Mắt nai ngơ ngác , chùn chân khách
Môi mộng ươm lời , dáng ngập ngừng .
 
Bàng bạc ánh trăng bên suối mộng
Lặng nhìn hoa đẹp giữa đồi nương.
Say lòng anh quyết dừng phiêu lãng
Tơ dệt cùng em câu luyến thương .
 
Anh bước nhưng lòng còn xuyến xao
Hẹn khi mai nở nắng xuân chào.
Lễ hội Tình – Xuân mùa ước hẹn
Anh đến cùng em duyên thắm màu .
 
Bên rẫy nương trồng ngô sắn mới
Nếp nhà sàn ấm khói hoàng hôn.
Đôi lứa vui cùng chiêng trống hội
Hòa âm vang nhịp bước chân dồn …
 
Trở lại tìm em bên suối bạc
Lững lờ khe đá nhánh rong trôi.
Gió qua cành lá chim ngưng hát
Nắng tắt chiều phai luống ngậm ngùi .
 Rồi đến xuân nay cũng lối này
Sương chiều lạnh phủ lá hoa bay.
Điệu khèn xưa vắng rừng xưa vắng
Lữ khách lòng nghe gió lạnh đầy.

LỜI NGƯỜI THƯƠNG BINH
 

 

Tôi đợi ai về trên bến sông
Bao mùa qua nước đã thay dòng
Tôi đứng lặng hoàng hôn tím thẩm
Nghe chiều buông mờ nhạt thinh không.

Về quê sau cuộc chiến xuân xưa
Tàn phế còn đây cuộc sống thừa.
Tiếp nối đã bao mùa dông bão
Dãi dầu sớm nắng với chiều mưa.

Hằng ngày tôi với con đò ngang
Chở người qua bến vắng ven làng.
Chở hồn đơn lạnh xuôi năm tháng
Chở bao mảnh đời xuân tiếp, thu sang.

Đò đón dăm người quanh thôn vắng
Gánh rau gánh đậu sớm mai hồng.
Ngược xuôi rảo bước ra phiên chợ
Chợ làng quê họp buổi hừng đông.

Tôi quen đám học trò nhanh bước
Sáng đến trường chiều tiếp rẫy nương.
Còn thơ dại đâu biết gì thuở trước
Chiến tranh bạo tàn xé nát quê hương !

Tôi tưởng mình quên mất tuổi tên
Quên đi năm tháng giữa sa trường.
Quên ngày tuổi trẻ khi lâm trận
Dấu đạn thù còn buốt trong xương.

Nhiều đêm pháo trận xưa còn nổ
Bên chiến hào sâu lửa ngút trời.
Xông trận tôi lăn vào vào lửa đạn.
Tỉnh giấc, dư âm quá ngậm ngùi…

Tôi về người thân không còn ai
Mẹ cha khuất núi đã lâu ngày.
Người em gái nhỏ thời thơ dại
Biệt mù tin tức, gió ngàn lay…

Đồng đội năm xưa chẳng gặp ai
Kẻ bạt chân mây, kẻ cuối trời.
Đất khách quê người năm bảy đứa
Bao bạn xương vùi chốn biển khơi !

Tôi về nền nhà xưa rêu phủ
Quãng đời còn lại bóng đêm thâu.
Nhà tan nước mất niềm đau cũ
Chiếc bóng đơn côi giữa biển sầu.

Đôi lúc mơ hồ giữa tỉnh say
Một kiếp nhân sinh lạc hướng đời.
Con đò có chở niềm u uẩn ?
Mai lá lìa cành gió cuốn bay…

BƯỚC CHÂN VIỆT NAM
Bước chân thuyền nhân,
Mang bao người ra khơi,
Dù phải làm mồi cho sóng dữ,
Đói khát phong ba hải tặc tơi bời!
   
Bước chân thuyền nhân,
Mang Việt Nam ra khơi,
Xa lánh loài bạo ngược
Theo chủ thuyết ngoại lai
Giày xéo giống nòi…
 
Tháng Tư đen xua vạn người ra biển,
Gửi mệnh đời trên thuyền lá đơn sơ.
Mẹ già vợ yếu con thơ,
Ba người đi chỉ một người tới bến.
Galăng, Bidong, Songkhla ai đến,
Ai muôn đời chìm đáy nước, san hô.
Khép mắt xuôi tay, thủy táng hải mồ!



Làn sóng người vẫn âm thầm rắn rỏi,
Như Tiền nhân xưa đi mở cõi.
Dẫu dạt về Mỹ Úc Á Âu Phi,
Tìm đất Tự Do sinh tử sá gì.
   
Bước chân Việt Nam
Chào đất mới trăm phương.
Gian khó đau thương, khổ nhọc không lường.
Cuộc sống mới phải hồi sinh
Xóa đêm dài đón ánh bình minh.
Niềm tin vun xới,
Hoa trái tốt tươi trên đất lành ngày mới.
 
Trải ba mươi năm
Thế hệ sau thành công vượt trội.
Thắm nghĩa ân nhuần gội,
Không quên cội nguồn
Đất Mẹ Việt Nam.
 

PHONG CẢNH VŨNG TÀU


Hotel Lê Diệp nhìn qua sân
Bàng bạc phố đêm đẹp vạn lần.
Râm mát dừa soi nghiêng BÃI TRƯỚC**
Chập chùng mây cuốn phía THÙY VÂN.
BÃI DÂU chiều xuống tàu ra biển
BẾN ĐÁ nắng lên ghe chuyển vần.
DINH THƯỢNG trăm năm soi tuế nguyệt
Bên đời dâu biển sóng triều dâng.
 
GHI CHÚ:
** Bãi Trước, Bãi Thùy Vân, Bãi Dâu, Bến Đá là những địa danh quen thuộc của thành phố Vũng Tàu. Dinh Thượng ( tức Bạch Dinh ) là tòa lâu đài lớn của Vua Bảo Đại ở Bãi Trước về phía Núi Lớn Lê Diệp : tên một khách sạn nhỏ ở Bãi Trước Vũng Tàu.


MÙA XUÂN VẮNG ANH


Mùa xuân này anh không về thăm em,
Khi hoa vườn xưa bừng nở bên thềm.
Trời xuân tươi mây cao vờn nắng ấm,
Riêng lòng em cô tịch đêm theo đêm.

Xuân đến rồi anh mãi vùng đất lạ.
Phút giao mùa người có nhớ phương này.
Pháo rền nổ khi anh trên đường vắng
Hay lênh đênh giữa sóng nước trời mây?

Đêm giáp Tết chợ hoa xuân năm đó,
Cầm tay nhau mình chọn Mãn Đình hồng.
Mai cúc thắm, Trạng nguyên tươi rạng rỡ.
Chậu bon-sai, đôi nai đẹp tơ hồng.

Còn bên anh, xuân trong em bất tận,
Tay trong tay mọi nẻo phố đều xuân.
Có hôm nay, sá gì mai duyên phận,
Xôn xao lòng vang động chuỗi thanh âm…

Phương yêu thương nay phủ màu vắng lặng,
Cung nhạc bổng trầm, ly rượu đầy vơi.
Đêm chưa tàn, dạ tiệc còn tiếp nối
Giọt đàn buồn vẫn từng giọt buồn rơi !

Gửi gió ngàn mang đến anh nhung nhớ
Chút hương xưa vàng lối cũ trăng thề.
Xuân đã sang mai đào tươi thắm nở,
Xuân trong em chờ theo bước anh về.

DUYÊN TRI NGỘ
 
 
Hoa vẫn nở, trời cứ xanh vạn đại
 
 Quên buồn đi chuyện tan hợp đời này.
 
 Giữ bên lòng duyên thơ tươi thắm mãi
 
 Vẹn nghĩa tình Tri Ngộ kể từ đây
ĐÀN CHIM NHỎ

Đâu rồi đàn chim nhỏ
Không về vui bên sân?
Đêm qua trời trở gió
Mưa giăng mắc xa gần.
 
Chim về đâu đêm thâu,
Trú nơi nào khỏi ướt?
Sấm chớp vang mấy lượt,
Tơi tả cành hoa ngâu.
 
Thương đàn chim se sẻ,
Hạt bắp, hạt đậu này.
Chim về sân đi nhé,
Rồi có thức ăn đầy.
 
Sáng nay vang trong gió,
Bầy chim non ngàn khơi,
Vuông sân xanh màu cỏ,
Tiếng ríu rít bên đời.
 
Cành cây chim làm “nhà”,
Góc vườn chim xây tổ.
Bay hoài giữa bao la,
Có không miền  cố thổ??
 
Ta như chim tha phương
Trải tháng năm sương tuyết.
Thấm đôi vầng nhật nguyệt,
Ngùi lòng nhớ cố hương…

Bên Phải:
Nhạc phẩm  ĐÀN CHIM NHỎ
Lời. :              Thơ UYÊN THUÝ LÂM
Phổ Nhạc:   Nhạc Sĩ NGUYỄN THIỆN LÝ
Chân thành cảm ơn Nhạc sĩ Thiện Lý đã phổ nhạc cho bài thơ Đàn Chim Nhỏ.
XUÂN MẬU THÂN ĐAU THƯƠNG


Xuân Mậu Thân quê tôi tràn tiếng súng
Giặc điên cuồng về đốt phá quê hương
Xuân tang tóc ngập tràn trong máu lửa
Giặc Bắc phương về phá nát phố phường.

Bao người chết bên tường nghiêng ngói đổ
Lửa về đây thiêu rụi cả thôn làng
Thân người cháy vắt ngang qua lối nhỏ
Phố điêu tàn nương rẫy cũng tan hoang.

Tết vừa đến ngày thiêng liêng năm đó
Cặp dưa chưng, đôi liễn đỏ tươi hồng
Bàn Tổ tiên khói hương thơm trong gió
Đạn pháo về xé nát cả hừng đông !

Nghe tưởng pháo mừng xuân đang nổ rộ
Pháo đì đùng vui ngày Tết đầu năm
Sao trong nắng mái nhà ai cháy đỏ
Khói bốc cao lửa trùm phủ chỗ nằm .

Trong từng nhà người đi không trở lại
Cha chết rồi, anh khuất cửa nhà tan
Tìm đâu biết ai còn ai đã mất
Nước mắt thảm sầu rơi trắng Hương Giang

Khe Đá Mài đến sân trường Gia Hội
Nhiều xác thân thảm tử bị dập bừa
Công chức giáo sư nhà tu không thoát khỏi
Kiểu giết người man rợ thuở xa xưa.

Xâu người lại chúng giết bằng mã tấu
Giết không gớm tay bằng cách đập đầu
Chúng nhẫn tâm chôn cả người còn sống
Thân người nát tan vùi dưới Bãi Dâu !

Vành khăn trắng trên tóc người còn lại
Thiếu phụ rã rời, bầy trẻ cúc côi
Niềm uất hận tràn bờ mi điên dại
Mẹ mù lòa đâu còn lệ tuôn rơi.

Xuân Mậu Thân mấy mươi năm không lắng
Oan khuất vùi : mộ tập thể chất chồng
Hồn oan thác có nghe lời bi thống
Tiếng kinh cầu đồng vọng phía bờ sông…

Mỗi xuân đến gợi lòng đau bất tận
Mà quê hương vẫn còn đó điêu tàn.
Nước ra biển mang đi niềm thống hận
Đến bao giờ quê mẹ hết lầm than ?…
TÌNH MÃI ĐẸP TRONG MƠ


Tình còn mãi đẹp như trong cổ tích
Một mùa yêu thương ghi khắc trọn đời.
Cõi nhân gian chốn u trầm tĩnh mịch
Trong lặng thinh anh tìm ánh sao trời.
 
Như nàng Tấm hoá thân vào trái thị,
Em thơ ngây say giấc ngủ bên bà.
Mơ hoàng-tử, mơ lương duyên tuyệt mỹ,
Anh bên em, cần chi đến lụa là.
 
Em an nhiên tâm hồn theo suối mộng,
Dáng trang đài ánh mắt biếc bâng khuâng.
Khúc tình ca ngân trong chiều gió lộng
Nghìn xưa sau còn đọng nét thanh tân.
 
Lời yêu thương có đôi vầng nhật nguyệt,
Đến cùng nhau như thuở trước an bày.
Về sau nữa duyên tình càng tha thiết,
Nghĩa ân đầy bao thuở chẳng phôi phai.
 
Đôi chim hót líu lo trong nắng sớm,
Chân mây hồng toả ánh ngát lưng trời.
Qua song cửa bình minh tươi vừa chớm
Tình trong mơ còn nguyên nét rạng ngời.







     NHỚ
 
Hơn nửa cuộc đời xa mãi đâu
 
Một miền ký ức đớn đau sầu.
 
Cành hoa lan tím trao ngày trước
 
Tím mãi hoàng hôn nỗi nhớ nhau

 
          
 
MÀU NẮNG LỤA
Em hỏi tôi nắng lụa có màu gì?
Tôi tìm nắng qua cành tre lả ngọn.
Thân tre vút dáng cong mềm buổi sớm,
Lá biếc xanh nắng óng ánh tươi vàng.

Qua từng mùa ai đợi sắc thu sang,
Người đi mãi chưa về qua chốn cũ.
Có thương nhau dặn lòng đừng ủ rũ
Nắng hoe vàng, nắng lụa trải ven sông.

Tìm về nhau, thương biết mấy bên lòng,
Con bìm bịp kêu nước ròng nước lớn.
Bao nhiêu nước qua chân cầu sóng gợn
Gió đẩy câu hò, nhớ bậu mênh mông.

Ngày xuống dần vang tiếng trống thu không,
Chân trời sẫm màu hoàng hôn tím đỏ.
Lòng hoang vu miên man vườn bỏ ngõ
Cung bậc sầu đồng vọng đến trăng khơi.

Dù mai này hai đứa phải hai nơi,
Còn ghi khắc luôn trong tim hình bóng.
Một đời người lỡ bao nhiêu ước vọng
Sắt se lòng trong Nắng Lụa chơi vơi!!

Em tôi ơi! Năm tháng sẽ dần trôi,
Nhưng còn lại ân tình ta thơ dại.
Tri ngộ trăm năm tơ duyên thắm mãi,
Tay trong tay dìu bước. Tím chân trời…


         KHÁT VỌNG ĐẦU XUÂN
   
Vương vấn Quê Hương tiếng gọi mời,
Đầu xuân hoa thắm nắng reo vui.
Bày mâm ngũ quả, mai vàng nở
Nấu bánh chưng xanh, trẻ rộn cười.
Một thuở thanh bình ngân khúc hát
Mấy mùa chinh chiến nhớ sao vơi.
TỰ DO khát vọng từ muôn thuở
DÂN CHỦ xuân mang đến triệu người.
ĐỒI THÔNG THU TRƯỚC

( Nhớ về Đà Lạt, một mùa thu đã xa )

Mây tím giăng ngang đồi sương lạnh
Chiều buông trong nhớ thoảng mơ hồ.
Ai đi xa vắng ngoài cô quạnh
Bước nhẹ xin đừng vỡ giấc mơ!
  
Ngàn thông vi vút lưng đồi gió
Êm vắng thu vàng ngập lá rơi.
Chớm lạnh heo may khơi nỗi nhớ
Tình xưa phong kín chẳng nên lời.

Hương tóc ai vương mùa thu trước
Chưa nhạt nhòa trong lá thu mưa.
Rêu xanh phủ lối mòn cỏ ướt
Âm vang ngân vọng lúc giao mùa.

Gió vẫn tìm hương mơn tóc rối
Nắng vàng lấp lánh mặt hồ xa.
Bạc lòng năm tháng còn mong đợi
Một đời lẻ bóng thoáng mây qua!

Thu đã về đây, người phương nào?
Tình thu vàng võ mấy trăng sao.
Núi biếc sương lam hồn vắng lạnh
Mưa khóc tình Ngâu, lệ dạt dào


SINH NHẬT BUỒN

Giữa bao hoa nến hồng tươi
Còn dành ngọn nến chờ người phương xa
Người đi đã mấy mùa hoa
Ngày về ước hẹn trăng tà chơi vơi.

Nắng lên hong tóc buồn rơi
Sợi thương sợi nhớ gọi mời dấu xưa
Trời thu vàng lá thu mưa
Hỏi ai còn mãi hững hờ tháng năm.

Vang vang nhạc khúc âm trầm
Điệu buồn ngày cũ lòng thầm khắc ghi.
Tiễn người buổi ấy ra đi
Trông theo khuất bóng xanh rì ngàn lau.

Giấu vào đâu nỗi sầu đau
Bên người hoa thắm rượu đào ngày xưa.
Nay sinh nhật giữa chiều mưa
Sắc hoa vẫn thắm , nến chờ bước mai.

Người đi tháng rộng năm dài
Nến còn chưa đốt thương hoài về xa
Đợi người từ chốn phồn hoa
Về đây soi ánh trăng ngà đoàn viên.

Giờ đây , xin nến lặng yên
Cùng ta gửi chút niềm riêng đến người …

Dặn lòng , lệ nến đừng rơi !
 

TRI NGỘ

Lòng tự hỏi làm sao người thấu được
Những u hoài năm tháng chất trong tim
Những trăn trở suốt một đời luân lạc
Chim cành Nam, ngựa ải Bắc mong tìm ?

Anh có biết quá nửa đời gian khó
Diệu kỳ thay người tìm lại được người.
Xin cùng lắng tiếng thì thầm trong gió
Chuyện nghìn năm mầu ký ức xanh tươi.

Xưa Bá Nha gãy khúc đàn bên bạn,
Vọng mang mang hề, chí tại Cao Sơn.
Vọng ầm ào Lưu Thủy trường giang cuộn
Chung Kỳ ơi ! Ân tri ngộ muôn vàn!

Thuở chinh chiến thơ anh hoà máu lệ
Vận nước tàn người lưu lạc trăm phương.
Khóc quê hương đau kiếp đời dâu bể
Giữ gươm mài, dạ son sắt yêu thương.

Ta bên nhau chung lời Thơ thân ái
Người bên người dòng Nhạc đượm nghĩa ân.
Đời tha phương nhớ ngày xưa có phải
Vọng cố hương hồn theo áng mây Tần...

Nay đã qua đoạn trường chinh máu lửa
Lạc mất nhau hun hút đã tàn hơi.
Đời dun rủi diễn đàn này hội ngộ
Giữ chân tình, dù năm tháng mù khơi.

 


GA CHIỀU
   
Ga chiều nhạt nắng cô liêu,
 Bóng chiều lặng lẽ tiêu điều đơn côi
  Ai đem phố nắng nhuộm đồi,
   Cho hoàng hôn xuống bồi hồi dạ riêng.
Ngoài kia liễu rũ nghiêng nghiêng,
   Gió khua lá nhẹ điệu duyên cõi này.
   Người đi trong cảnh đọa đày,
   Mấy dòng xin gửi thương ngày đìu hiu.
   
NAM THẢO


CHIỀU ĐƠN CÔI
   
Lòng ta một cõi hoang liêu,
Cuối trời mây xám nghe chiều đơn côi.
Người đi bóng nhạt lưng đồi,
Ta về thấm lạnh bồi hồi nỗi riêng.
Vầng trăng cũ, bóng chiều nghiêng.
Hồn thơ trong giấc cô miên phương này.
Trách người là tự lưu đày,
Thương cho lắm cũng tháng ngày buồn hiu.
   
UYÊN THÚY LÂM


BÓNG CHIỀU
   
Hoàng hôn tím lịm hoang liêu,
Thu không vọng tiếng thôn chiều chim côi.
   Tùng cao đổ bóng lưng đồi,
   Thành xưa cảnh cũ đá ngồi sầu riêng.
   Nhớ người vành nón nghiêng nghiêng,
   Múc trăng ngân thủy trường miên biển này.
   Giam tình si ngục tự đày,
   Đốt hồn sa mạc tàn ngày quạnh hiu
 TẠO AN
 

GÓT SEN HỒNG
(Thương gửi về các em nữ sinh của Trường TH Tương Lai và Trường TH Công Lập BL thân yêu của tôi ngày trước.)

Em áo trắng sáng đến trường nhẹ bước
Mỗi ngày qua tôi đứng lặng ven đồi.
Giữa ngàn thông trong lành ven suối nước
Dáng thiên thần em xao động hồn tôi.

Em vừa lớn tuổi hoa còn lắm mộng,
Khung trời em mơ diễm tuyệt lâu đài.
Cung yêu thương em dành cho hoàng tử,
Tôi thi nhân, thức trắng trọn canh dài!

Trắng canh thâu tôi viết lời ca ngợi,
Ngàn sương mai lấp lánh bước em đi.
Gọi gió sớm hôn lên tà áo lụa,
Nắng ban mai tô hồng má xuân thì.

Em tươi mới như đoá hoa hàm tiếu,
Gót sen hồng bờ cỏ mịn nhung tơ.
Nước trong vắt, mặt hồ gương phản chiếu,
Giữa đất trời thơm ngát dáng em thơ.

Em cứ đi hồn nhiên, đừng quay lại
Đừng ngỡ ngàng xao động giữa mênh mông.
Lặng lẽ vui, tôi bước lần cỏ dại,
Chân tìm theo in dấu Gót Sen Hồng.


Bài Xướng: HỠI TOÀN DÂN VIỆT HÃY VUI LÊN
(Bác sĩ Vũ Linh Huy)

Ôi Thái Hà ơi hãy vui lên!
Công khó bao năm giữ lửa bền.
Bây giờ lửa ấy đang lan rộng,
Thắp sáng Tự do rửa oan khiên.

Kìa lửa Thanh Minh, lửa Hàm Long,
Lửa Giáo phận Vinh ấm cõi lòng.
Niềm tin mờ nhạt giờ rực sáng,
Người trong tăm tối thấy rạng đông.
  
Kết đoàn ta cứ gọi bảo nhau,
Để lửa yêu thương trổ phép mầu.
Ngọn lửa Hòa bình và Công lý,
Soi chiếu sáng ngời tận vực sâu.
  
Tình yêu là sức mạnh của ta,
Vững bền thắng lướt mọi phong ba.
“Môt con ngựa đau” ta xúm lại
Cứu bạn đồng hành khỏi ác ma.
  
Lễ Hiện Xuống mới chính là đây
Thần khí Ngôi Ba đốt lòng này.
Sai ta rao giảng Tin Cứu Độ
Cho kẻ cùng khốn, kẻ tù đày.

Vui lên hỡi Chiến sĩ Đấu tranh,
Tù tội, vu oan vẫn trung thành.
Vượt qua nỗi sợ mà đi tới
Để cho dân nước thấy bình minh.
  
Vui lên con cái Thánh An Phong,
Bao năm cương quyết cỡi ách tròng
Cho Nước, cho Dân cho Giáo hội.
Bênh người oan ức chống bất công.
  
Hỡi toàn dân Việt lãy vui lên,
Xiết chặt tay nhau giữ lửa bền.
Con của Phật Trời cùng sát cánh.
Thắp lửa Tự Do khắp mọi miền.

Bài Họa: GIỜ THẮNG LỢI ĐÃ ĐIỂM
(Uyên Thúy Lâm)


Vận nước đang hồi tươi thắm lên,
Công lao dựng nước trải lâu bền
Đất mẹ biên cương liền một dãy,
Bao lần giặc Bắc tạo oan khiên!

Ta vồn dòng nòi giống Tiên Long
Bắc Nam Kinh Thượng vẫn chung lòng.
Dù lúc gian nan hay rực rỡ.
Vẫn kiên lòng ngời sáng phương Đông.

Một lòng ta quyết chí cùng nhau,
Tô điểm giang san đẹp sắc màu.
Núi biếc sông xa ngời sóng bạc,
Trường Sơn cao vút gió mưa sâu.

Giở lại bao lần lịch sử ta.
Bạch Đằng, Sông Hát nổi phong ba.
Trưng Vương, Hưng Đạo danh ngời rạng
Dẹp giặc hung tàn, lũ ác ma.

Vận hội trăm năm đã đến đây,
Phải nắm thời cơ kịp lúc này.
Đoàn kết phá cùm gông, ngục tối.
Cứu dân oan khuất, kẻ lưu đày.

Ngày mới bùng lên lửa đấu tranh
Bước qua sợ hãi sẽ công thành.
Kiên gan vững bước ta xông tới,
Xóa bóng đêm dài, đón ánh minh.

Tiền nhân xưa lẫm liệt oai phong,
Cứu nước bao phen cởi ách tròng.
Gian khổ nơi rừng sâu biển thẳm
Bao đời đuổi giặc lập kỳ công.

Toàn dân nước Việt đứng vùng lên,
Hải ngoại năm châu chuyển lửa bền.
Lật đổ bạo quyền, gìn đất tổ
Tự Do, Công Lý rạng ba miền.
Video Tri Ngộ
Back to content